“Chắc chắn rồi? Con ranh nhỏ này trông cũng xinh phết, thảo nào chị Liễu cứ nằng nặc đưa về nhà.”
"Xinh thì làm gì? Chẳng qua chỉ là một con ranh con thôi, nuôi lớn cũng là đồ phá của." Một người phụ nữ khinh bỉ nói.
"Chưa chắc đâu." Một người phụ nữ lanh lợi nói: “Con gái nhà người khác bán đi thì là đồ phá của, nhưng nếu con bé này lớn lên xinh đẹp, sau này bán cho nhà giàu làm vợ lẽ, hoặc nhẫn tâm hơn một chút, bán vào mấy chỗ đó cũng đổi về được nghìn tám trăm lượng bạc, thế không phải là kiếm bộn rồi sao?”
Những người phụ nữ này vốn dĩ thích buôn chuyện, nói chuyện lại lớn tiếng, những lời đó cứ thế lọt vào tai Lâm Tử Thu và Lâm Tử Hàn.
Hai anh em đang vui vẻ bắt tôm, cá, giờ tức đến nỗi muốn cầm đá ném người. Họ tuy không hiểu "nhẫn tâm hơn một chút" là gì?
Nhưng cũng có thể nghe ra sự ác ý trong lời nói của họ!
Nhà họ nuôi em gái không phải để coi em gái là đồ phá của, cũng không phải để đổi lấy bạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT