Ninh Chiêu nhìn vào bức tranh.
Trong tranh, nữ tử có mái tóc đen bồng bềnh như mây, dưới làn mây là gương mặt nhỏ bằng lòng bàn tay, một đôi mắt to, ánh mắt xuyên qua trang giấy, dường như đang muốn nói điều gì đó với người xem tranh.
Ánh mắt mơ màng, đôi môi đỏ mọng, dáng người phong lưu.
Ninh Chiêu còn chưa kịp nhìn kỹ, Nhan Hải đã cuộn bức tranh lại.
Hắn cẩn thận cất giấu bức tranh, nói: “Rất đẹp đúng không.”
Ninh Chiêu đáp: “Đẹp thì rất đẹp, nhưng phải kể công của họa sư. Lỡ mặt nàng ấy toàn tàn nhang thì sao, lỡ nàng ấy trả đủ tiền, họa sư vẽ cho nàng ấy gầy đi một nửa thì sao.”
Nhan Hải: “Không thể nào! Ta thấy người thật của nàng ấy nhất định còn đẹp hơn trong tranh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play