Ngay cả một tiếng khóc nhỏ cũng không vọng ra từ ngôi nhà lộng lẫy này.
Hoang đường, quỷ dị, lạnh lùng.
Vương Cận đau đớn kêu la, van xin, nhưng không một ai lên tiếng.
Gã sai vặt bước lên bẩm báo, mẹ của Vương Cận đi ra liếc nhìn Nhan Hải và Ninh Chiêu: “Hai vị mời về cho, bệnh của con trai ta đã hết thuốc chữa rồi.”
Ninh Chiêu: “Ta có thể chữa.”
Vương mẫu liếc nhìn nàng một cái, không khách khí: “Ngươi còn trẻ tuổi… tốt nhất đừng đến gây thêm phiền phức. Chúng ta ở đây bận lắm, còn phải chuẩn bị lo hậu sự.”
Lời nói của bà ta gần như đã ấn Vương Cận vào trong quan tài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play