Giọng nói này nghe dường như thân thiện hơn Ân Dã nhiều. Nó có vẻ ôn hòa như gió mát.
Lâm Thanh Ngân quay lại nhìn. Trước mặt mọi người là một người thanh tú, mặc áo trắng, trên mặt luôn nở nụ cười. Hắn cũng rất đẹp, với đôi mắt cười bẩm sinh, dễ dàng khiến người khác có thiện cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Nhưng sự thiện cảm này không bao gồm Lâm Thanh Ngân.
Loại trực giác giống như động vật của cậu lại bắt đầu phát huy tác dụng. Sống ở Lâm gia lâu, cậu có thể nhìn ra được người đến có ác ý hay không chỉ bằng một cái liếc mắt.
Ân Cửu Tiêu vừa định nói với cậu rằng người này còn khó đối phó hơn Ân Dã, không phải là người tốt. Hắn thậm chí còn muốn bước lên che chắn, không để người này nhìn thấy cậu, thì đã nghe thấy Lâm Thanh Ngân mở lời.
“Âm dương quái khí.”
Ân Cửu Tiêu vốn đang bực bội, cũng bật cười vì câu nói đó của cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play