“Biết làm thế nào được, ta vẫn luôn như thế này, trước đây cũng vậy,” Lâm Thanh Ngân thở dài, vùi đầu vào hõm vai Ân Cửu Tiêu, giọng nói trở nên trầm hẳn, “Trước kia thức đêm làm nghiên cứu, mấy đêm liền không ngủ được.”
Đây là sự thật. Kiếp trước khi làm nghiên cứu, cậu điên cuồng đến mức quên ăn quên ngủ. Bây giờ thì đã đỡ hơn nhiều.
Ân Cửu Tiêu liền cười: “Giờ thì biết phải nghỉ ngơi rồi à?”
“Ta làm ầm ĩ thế này ngươi cũng ngủ không được, ta biết thính giác của ngươi nhạy bén mà,” cậu biết mắt Ân Cửu Tiêu đã mù từ lâu nên các giác quan khác sẽ tốt hơn, đây cũng là kết quả của cuộc sống. Lâm Thanh Ngân ngẩng đầu nhìn hắn, lại thở dài, “Nuôi ngươi khó ghê.”
Khi cậu nói những lời này, giọng điệu không hề có ý oán giận. Hai người lại gần nhau như vậy, Ân Cửu Tiêu nghe cảm thấy như đang làm nũng.
Là một đời Kiếm Tôn Ma Hoàng, hắn chưa từng có trải nghiệm như vậy.
Thật sự có một người muốn nghiêm túc nuôi hắn, nuôi một người mù như hắn, mà hiện tại không có sở trường gì nổi bật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play