Hắn thấy trong tay áo Sở Úy ban đầu có ánh sáng lấp lánh, không biết là linh khí gì, có thể là định dùng để đối phó mình. Nhưng sau câu nói đó, hắn ta lại giống như xì hơi.
Linh khí đã vận sức chờ phát động không thể thu hồi. Lâm Thanh Ngân nhìn thấy hắn ta rút ra một cây trường xiềng xích từ trong tay áo, hướng thẳng về phía mình. Nhưng hắn ta lại không né tránh, cứ đứng yên ở đó. Khi sắp đến nơi, tay hắn ta lại chuyển hướng, xiềng xích liền đi về phía bên cạnh Lâm Thanh Ngân, đập mạnh xuống đất, khiến tấm đá xanh ngay lập tức xuất hiện một vết nứt sâu hoắm.
Nhưng mà Lâm Thanh Ngân đứng đối diện vẫn không có nửa điểm ý sợ hãi, thân hình không hề lay động, dường như sớm đã đoán trước được điều này sẽ xảy ra.
Sở Úy thật sự không có cách nào với hắn. Trước khi đi, hắn còn ném lại một câu: “Ngươi sớm muộn gì cũng phải hối hận!”
Nói đi nói lại cũng chỉ có vậy, đúng là một "thằng nhóc con".
Sau đó, Lâm Thanh Ngân với vẻ mặt không cảm xúc quay trở lại xe, tiện thể nói với những người của Ân gia đang xem náo nhiệt một tiếng: “Đi thôi, đừng lỡ thời gian.”
Hắn xử lý xong chuyện nhỏ này, bước vào liền thấy Ân Cửu Tiêu vẫn rất ngoan ngoãn ngồi ở đó. Dường như cảm nhận được hắn đã trở về, hắn liền hơi quay đầu lại, hướng về phía Lâm Thanh Ngân, khẽ mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT