Thời Tuế khuyên mãi, cuối cùng cũng bôi thuốc xong cho hắn. Vết thương không sâu, sau khi băng bó xong, trời đã khuya nhưng Thời Tuế vẫn chạy đến nhà bếp nhỏ nấu một chén thuốc bắc cho Ôn Niên uống. Ôn Niên nhìn Tiểu Bánh Bao bận rộn tới lui, có chút bất đắc dĩ.
Sau khi uống xong chén thuốc cuối cùng, Tiểu Bánh Bao lại bắt đầu chê người hắn có mùi thuốc đắng, không muốn ôm hắn.
Ôn Niên cười không ngớt, lại kéo Thời Tuế về. Thời Tuế thấy thuốc bắc đắng, liền chọn vài miếng mứt ngọt để đút cho hắn. Ôn Niên thì không cảm thấy có gì. Hai người trò chuyện một lúc, Ôn Niên đột nhiên lấy một cuốn sách trên bàn ra, đưa cho Thời Tuế.
Thời Tuế ngây ra, nhận lấy cuốn sách, nhìn hàng chữ văn ngôn dày đặc bên trong, có chút tê dại da đầu, hỏi: "Làm gì thế?"
Ôn Niên: "Ta muốn đọc sách."
Thời Tuế: "Vậy ngươi đọc đi, đưa cho ta làm gì."
Ôn Niên: "Bị thương, đọc sách hại mắt, nên muốn nghe nàng đọc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT