Cố Lẫm và Trần Văn Lệ đều biết bơi nên vẫn vùng vẫy dưới nước, còn đám người trên bờ thì sốt ruột giậm chân.
Người lo lắng nhất dĩ nhiên là Từ Tiểu Điệp, cô ta khóc nức nở, chạy quanh cuống cuồng: "Anh Cố ơi, anh Cố anh có sao không?"
Vương Nhất Thành nói: "Ôi giời ơi, chị đừng khóc nữa, mau lại đây giúp kéo người lên đi."
Hoàng Thúy Phân, con dâu nhà Hà Tam Trụ, ở ngay đầu làng, ngày thường tuy ghê gớm, nhưng lúc nguy cấp thế này cũng không thể làm ngơ. Cô ta vội vàng chạy về nhà lấy dây thừng, rồi cùng với một đám người chạy ra.
Lúc này, có vài người khôn khéo đã nhận ra Cố Lẫm và Trần Văn Lệ không sao cả. Họ ở dưới nước lâu như vậy mà vẫn còn vùng vẫy được, nhìn là biết có vấn đề rồi. Chuyện đuối nước bình thường phải nghìn cân treo sợi tóc chứ, đâu ra cảnh hai người tắm uyên ương thế này.
Nếu thực sự đuối nước thì đã xong đời con bê từ lâu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT