Vương Nhất Thành làm đám cưới gấp rút, nhưng những thứ cần có thì cũng không thiếu.
Sáng sớm hôm sau, Vương Nhất Thành đã mang một tảng thịt sơn dương nặng chừng năm cân đến giao cho mẹ anh. Thịt này đã được tẩm ướp kỹ càng, phơi khô lên thì thành thịt khô. Ngoài tảng thịt ra, còn có cả đầu và xương sơn dương.
Trên đó còn dính một chút vụn thịt chưa được làm sạch.
Điền Xảo Hoa mừng ra mặt. Năm cân thịt đấy, tính ra cũng phải được hai mâm cỗ chẳng cần đến một cân thịt. Số còn lại thì có thể để dành đến Tết. Chưa kể đến còn có cả đầu và xương nữa chứ, bà vui vẻ nói: "Sao con mua nhiều thế?"
Vương Nhất Thành mỉm cười, nói: "Bố vợ đưa tiền, con dại gì không tiêu. Thịt sơn dương tuy không ngon bằng thịt lợn, nhưng mẹ xem này, thịt đã được tẩm ướp kỹ càng rồi đấy, nhà mình đỡ tốn muối. Chẳng kém gì thịt lợn đâu. Cái đầu này con cũng lấy luôn, cũng cắt được khối thịt đấy ạ."
Điền Xảo Hoa: "Đúng đúng đúng, con tính toán hay đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play