Vương Nhất Thành thu dọn đồ đạc để xuất viện. Sáng nay anh còn phải truyền một chai dịch, truyền xong vừa kịp giờ ăn trưa.
Ăn xong sạch sẽ, anh lau miệng, bắt đầu thu xếp hành lý chuẩn bị xuất viện. Mặc dù tính ra chưa đủ ba ngày nằm viện, Vương Nhất Thành đã quen mặt với mọi người ở đây. Anh vốn là người ăn nói dễ nghe, lại hay giúp đỡ người khác.
Thế nên, việc làm quen diễn ra rất nhanh chóng.
“Bác Bạch ơi, cháu đi trước nhé, bác cứ tĩnh dưỡng cho khỏe rồi sớm xuất viện. Hôm nào rảnh cháu qua Thạch Khố Môn tìm bác tán gẫu.”
“Em Tiểu Điền, tạm biệt nhé, cảm ơn em đã chiếu cố anh trong thời gian qua. Bệnh viện mình toàn người tốt, sau này có dịp vào thành anh sẽ đến thăm mọi người.”
“Anh Trương, tôi đi trước đây, sau này có việc gì chúng ta liên lạc nhé. Cậu có địa chỉ của tôi, nhớ viết thư cho tôi đấy.”
Anh lần lượt chào tạm biệt mọi người, rồi xách chiếc túi du lịch của mình rời đi. Cái túi này là vợ anh mang đến hồi mới cưới. Anh ít có dịp đi đâu, nên túi vẫn còn mới lắm. Vương Nhất Thành nhét hết đồ vào túi, miễn cưỡng cũng đầy một bao, căng phồng cả lên.
Anh đi bộ ra đường lớn. Thành phố náo nhiệt hơn hẳn cái thôn quê của anh. Trên tường dán đầy khẩu hiệu các loại. Vương Nhất Thành đi thẳng đến nhà ga, không dám chậm trễ, chuyến xe này có thể đi thẳng về trấn của anh, nếu lỡ chuyến thì phải chuyển xe.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT