Vương Nhất Thành dạo này bận túi bụi, đến Bảo Nha cũng phải thán phục, ba mình hiếm khi nghiêm túc như vậy.
Vương Nhất Thành làm việc vốn là vậy, hoặc là không nhận lời, còn đã nhận lời thì nhất định phải làm cho tốt. Giống như lần này, anh đã hứa với ông Khâu sẽ viết về cuộc đời ông, thế là phải làm thật nhanh thôi.
Dù sao thì sức khỏe của người già bệnh tật cũng khó mà nói trước được. Anh đã hứa sẽ để ông cụ nhìn thấy sách được xuất bản, thì nhất định không muốn nuốt lời. Thực ra Vương Nhất Thành cũng ở viện điều dưỡng một thời gian, ngày nào cũng tiếp xúc với ông Khâu, anh biết rõ hơn ai hết, tình trạng của ông cụ Khâu còn tốt hơn mọi người nghĩ một chút. Nhưng dù tốt đến đâu thì ông cũng mắc bệnh ung thư, chẳng ai biết chuyện gì có thể xảy ra bất ngờ.
Giống như bà của Tần Tuyết Mạn, người già sức yếu, ra đi cũng rất đột ngột.
Thế nên bây giờ Vương Nhất Thành đã cắt hết những hoạt động ngoại khóa, ngoài việc đến trường học thì chỉ tập trung vào sáng tác. May mà anh đã hoàn thành được hai phần ba rồi, áp lực cũng không còn nhiều nữa.
Nếu là ngày thường, thì những thú vui tiêu khiển là không thể thiếu, nhưng từ khi về từ Cảng Thành thì anh đã gác lại hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play