Sau khi Cao Tranh đi, Bảo Nha buồn bã mấy ngày liền, nhưng cũng may cô bé là người hồi phục tinh thần rất nhanh, nên cũng không suy sụp quá lâu, nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Vương Nhất Thành cũng không lo lắng cho con gái, ngay cả bà Điền Xảo Hoa cũng để mặc cô bé. Không ai khuyên nhủ, ngược lại cô bé tự mình vực dậy. Bảo Nha dạo gần đây đang được nghỉ hè, không có việc gì làm, nên đơn giản đi học lái xe. Có bằng lái thì tự mình ra ngoài cũng tiện hơn, dù sao nhà cô cũng có xe mà.
Bảo Nha mỗi ngày đúng giờ đi học lái xe, Vương Nhất Thành và Tần Tuyết Mạn thì đưa tiễn Khâu Chỉ San và chồng về. Hai người ở lại Bắc Kinh chưa được một tuần, theo lý thuyết thì họ định ở lại mười ngày nửa tháng, nhưng ai bảo nhà họ Khâu nhiều chuyện thế chứ, Khâu Chỉ San nhận được tin từ nhà, lập tức thu xếp trở về.
Nói thật, việc này giúp Tần Tuyết Mạn rảnh tay hơn, cô có thể an tâm chăm sóc bà ngoại. Tuy nhiên, bên đơn vị của cô cũng có động tĩnh, cô đã xin nghỉ phép mười ngày, cũng không thấy ai thông báo cô đi làm, nhưng bên Cảng Thành thì liên hệ Tần Tuyết Mạn rất nhiều lần.
Cô Hoàng rất hy vọng Tần Tuyết Mạn có thể ký hợp đồng với công ty của cô, trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, cô cảm thấy Tần Tuyết Mạn rất có tiềm năng. Nhưng Tần Tuyết Mạn từ chối. Cô không thể sống ly thân với Vương Nhất Thành được.
Mà quan trọng nhất là, bà ngoại cô sức khỏe không tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT