Chuyện xem mắt này, Vương Nhất Thành chưa có nhiều kinh nghiệm lắm.
À, nói chính xác thì đây là lần đầu tiên. Dù anh đã kết hôn bốn lần, và cả lần kết hôn với Hồng Nguyệt Tân cũng là xem mắt, nhưng xem mắt kiểu đó khác hoàn toàn. Anh và Tân đã có thiện cảm với nhau từ trước, xem mắt chỉ là hình thức thôi. Lần này mới là xem mắt thật sự.
Vương Nhất Thành đã nghĩ kỹ rồi, nếu gặp được người phù hợp, anh cũng không ngại thử xem. Còn nếu không hợp, thì coi như có thêm một trải nghiệm thú vị trong đời. Đời người mà, phải trải nghiệm đủ mọi thứ mới có ý nghĩa.
Vương Nhất Thành nhìn đồng hồ, tựa lưng vào ghế. Xem ra anh hẹn mỗi người một tiếng đồng hồ là hơi thừa rồi. Ai ngờ Bành Bình Bình mới mười lăm phút đã bỏ đi, tính cả thời gian gói điểm tâm nữa chứ. Vương Nhất Thành đưa hết chỗ điểm tâm còn lại cho bác Lý mang về, mua bán không thành thì còn chút tình nghĩa. Với lại bác Lý làm ở Tổ Dân Phố, bình thường có chuyện gì cần báo cho nhà anh, bác cũng rất nhiệt tình.
Vương Nhất Thành lúc không có tiền thì lạnh lùng vô tình, nhưng giờ có tiền rồi, mấy chuyện nhỏ này anh chẳng để ý. Ai lại tiếc một sợi lông của chín con trâu chứ?
Anh tựa lưng vào ghế, người tiếp theo vẫn chưa đến. Vương Nhất Thành thấy hơi chán, đang cúi đầu uống trà thì nghe thấy tiếng cô phục vụ. Anh ngẩng đầu lên, thấy một cô gái tóc xoăn bồng bềnh bước vào. Ôi chao! Cô này ăn mặc thời trang thật đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play