Tháng chín, trời đã vào thu, nhưng thời tiết vẫn còn nóng nực.
Trời nóng thế này mà phải làm việc trong xưởng cả buổi trưa thì mồ hôi nhễ nhại là thường. Cũng vì vậy mà đám lười biếng trong xưởng thường tranh thủ giờ chiều mà lượn một vòng vào nhà vệ sinh, ngồi đó ngâm nga mười, mười lăm phút cho nó đã. Giả Phú là một trong số đó, hắn ta thích nhất cái trò này, cứ chiều đến mà được ra ngoài là hắn ta lại phấn khởi hẳn lên. Quy định nhà máy nghiêm ngặt, đó cũng là một trong những lý do hắn ta ghét bà Hồng xưởng trưởng. Ngoài việc bà ta là phụ nữ ra, còn là vì nhà máy quá khắt khe.
Hắn ta nghe nói, mấy nhà máy lớn, tha hồ mà đục khoét. Đâu như nhà máy mình, đi muộn về sớm là bị nhắc nhở, phê bình.
Tất nhiên, hắn ta cũng có thể xin nghỉ nếu muốn lười biếng, như Vương Nhất Thành chẳng hạn, hay xin nghỉ lắm, nhưng hắn ta có dám nghỉ đâu?
Nghỉ thì bị trừ lương chứ sao.
Hắn ta nghĩ mình là đàn ông trai tráng, sáng đến muộn một chút, chiều về sớm một chút thì có làm sao, nhưng mấy ông thầy già trong xưởng lại khó chịu ra mặt, cứ bóng gió này nọ. Bởi vậy mà tâm trạng hắn ta khi làm việc trong xưởng chẳng mấy khi vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT