Nói xong những lời này, y tá liền rời đi. Cái cần nói cô đã nói hết rồi, nếu mấy người này vẫn cố chấp làm theo ý mình, thì có xảy ra chuyện gì cũng là chuyện của họ.
Bà Đậu cùng ba người khác ngượng ngùng sờ mũi, lại bước tới trước cửa sổ kính của phòng quan sát, nét mặt đầy căng thẳng và lo lắng, nhìn Miêu Miêu vẫn còn nằm trên giường vừa khóc vừa gào.
Rất nhanh, vị bác sĩ vừa nghỉ ngơi được một lát đã bước tới. Xuyên qua lớp kính phòng quan sát, ông thấy cô bé đang nằm trên giường bệnh khóc nức nở.
Ông hơi cau mày, trong mắt thoáng qua một tia nghi hoặc. Đứa trẻ này không phải vừa mới làm xong phẫu thuật sao? Sao lại tỉnh nhanh vậy?
Chẳng lẽ nhỏ như vậy mà đã có khả năng kháng thuốc mê? Dù có kháng, thì cũng không thể tỉnh sớm đến vậy chứ…
Ông cố Đậu, đang đau lòng không thôi, giơ tay định lau khóe mắt, kết quả vừa ngẩng lên liền thấy bác sĩ đứng ở phía sau đám người.
Ông lập tức quên luôn chuyện lau nước mắt, xoay người chạy tới trước mặt bác sĩ, kích động hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT