Ra khỏi giai đoạn này, Ứng Điều cáo từ rời đi, Giang Bán Nhứ cùng Đinh Tụng đi ăn cơm.
Bọn họ vốn đã chậm trễ một lúc, ăn xong còn phải nhanh chóng chạy đến thư viện giành chỗ, nên dứt khoát ôm cặp sách lao thẳng về nhà ăn.
“Là anh ta nhìn cậu cười đó, thật sự cười đến mờ ám lắm luôn!” Đinh Tụng vừa chạy vừa thở hồng hộc, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy trực giác của mình vô cùng chính xác.
Giữa trời nóng mà chạy thế này đúng là khảo nghiệm thể lực, Giang Bán Nhứ vừa thở vừa giơ tay ra hiệu: “Tớ thề nụ cười đó tuyệt đối chẳng có tí mờ ám nào hết.”
Cậu thật sự không hiểu nổi, Ứng Điều rõ ràng là một con ma cà rồng mà tại sao lại chẳng hề sợ ánh mặt trời.
Trước đó cậu còn cố tình mời hắn đi công viên xem biểu diễn, định lấy việc sợ nắng này để thử thân phận của hắn. Rõ ràng vừa rồi hắn cười đến đắc ý như vậy, chắc chắn là nhớ lại chuyện này, còn đang cười nhạo cậu.
……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT