Lần này cơn buồn ngủ của An Cửu Cửu ập đến mà không hề báo trước. Trước đây mỗi năm cô chỉ phát bệnh tối đa hai lần, khoảng cách giữa các lần ngắn nhất cũng phải bốn, năm tháng. Còn lần này chưa đến nửa tháng đã lại phát bênh, đây là lần đầu tiên gặp phải.
Hơn nữa lần này kéo dài rất lâu, tận mười lăm ngày. Ngoại trừ ăn uống và đi vệ sinh, thời gian còn lại An Cửu Cửu chỉ ngủ. Cô trở nên cực kỳ cáu kỉnh, trí nhớ mơ hồ, không phân biệt được giữa mơ và thực, đồng thời từ chối giao tiếp với thế giới giới bên ngoài.
Vương San San sợ hãi đến mức phải gọi xe cấp cứu đưa An Cửu Cửu đang ngủ say sưa đến bệnh viện. Kết quả là sau một loạt kiểm tra từ trên xuống dưới, không phát hiện ra vấn đề gì. Từ khoa thần kinh đến khoa tâm thần, kết luận kiểm tra cuối cùng vẫn như cũ: cơn buồn ngủ tuổi dậy thì cộng thêm áp lực dẫn đến trầm cảm và lo âu.
Bác sĩ kê một số thuốc chống lo âu. Vì không tìm ra nguyên nhân cụ thể mà chi phí nằm viện lại cao nên Vương San San đành đưa An Cửu Cửu về nhà.
Cho nên khi An Cửu Cửu thật sự tỉnh lại, cô vẫn đang nằm trên chiếc giường trong phòng ngủ của mình. Những thứ bị bố mẹ cô đập phá trong lần cãi nhau hôm đó, cái nào sửa được thì đã sửa, cái nào không sửa được thì đã bị vứt đi. Nhìn qua thì phòng ngủ dường như không có gì khác biệt.
Những ký ức mơ hồ trong mấy ngày ngủ li bì vẫn chưa hoàn toàn rõ ràng. Hoặc có lẽ cô chưa kịp xác định liệu những hình ảnh về lần đi bệnh viện đó là thật hay chỉ là mơ. Khi mở mắt, phản ứng đầu tiên của cô chỉ là nghĩ mình đã kiệt sức cả thể xác lẫn tinh thần sau trận cãi nhau tối qua của bố mẹ nên ngủ thẳng một mạch đến sáng. 
Nhưng trời chưa sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play