Tần Vân Dã… Trong ấn tượng của Du Hoan, người đàn ông trẻ tuổi này luôn là kiểu khó nắm bắt, lúc nào cũng phong độ, điềm tĩnh, dù cô có dây dưa thế nào cũng vẫn giữ một khoảng cách vừa đủ, khéo léo như gãi đúng chỗ ngứa.
Cô biết anh rất giỏi, nhưng không ngờ đến cả hôn môi anh cũng giỏi đến thế. Ban đầu còn hơi vụng về, nhưng rất nhanh đã tìm được nhịp điệu, từng chút một dò xét phản ứng của cô.
Du Hoan cố đẩy lưỡi anh ra, định vùng vẫy, nhưng Tần Vân Dã lại xem đó như trò đùa của một cô gái nhỏ, chậm rãi đáp trả bằng những nụ hôn sâu, thong thả mà quấn lấy.
Khuôn mặt cô nóng bừng lên, cảm giác tê dại len lỏi đến tận xương cốt, lý trí bị bào mòn, cơ thể mềm mại khẽ run, đôi mắt mơ màng ánh nước.
Tần Vân Dã khẽ rời môi, để cô có khoảng thở. Du Hoan mơ hồ há miệng hít từng hơi.
Anh nhẹ nhàng áp trán mình lên trán cô, cười khẽ, giọng trầm thấp như than thở:
— Mềm quá.
Du Hoan như bị sét đánh, chưa kịp phản ứng xem nên xấu hổ hay nên giận, vừa hé môi định nói, anh đã tưởng cô đã bình tĩnh lại… và lại cúi xuống hôn.
Khi xe dừng trước cổng trường, Du Hoan đã gục trên vai Tần Vân Dã được một lúc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT