Đánh trận đó xong, Lục Minh Chương liền luôn tìm cách đút cho cô ăn đủ thứ.
Tiểu tang thi này nuôi rất dễ, chẳng kén chọn gì, ăn cái gì cũng thấy ngon. Đút được, Lục Minh Chương còn có cảm giác như mình vừa lập công lớn.
Cô đúng là một tồn tại kỳ lạ — bề ngoài sạch sẽ hơn cả đám người bọn họ, trong mắt vẫn còn sót lại chút ý thức của con người, chỉ là không biết nói chuyện, làm gì cũng chậm rì rì.
Mỗi khi giao tiếp, cô chỉ mở to đôi mắt cực kỳ xinh đẹp ấy, khẽ nhướng đuôi mày, yên tĩnh nhìn thẳng vào đối phương.
Dù thế nào đi nữa, một tiểu tang thi như vậy, trong cái đội ngũ thô ráp, cục mịch này, vẫn quá đỗi nổi bật.
Như một đóa hoa mọc lên giữa mảnh đất khô nứt — kiều diễm, mềm mại. Biết rõ chỉ là vẻ ngoài, nhưng vẫn khiến người ta không nhịn được mà muốn lại gần.
Bọn họ luôn thích chen chúc lên chiếc xe chở cô, hỏi những câu chẳng đâu vào đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play