Đúng như Sở Lăng Dự dự đoán, Sở Hạc Ngôn ngủ đến tận chiều mới dậy. Hôm nay cậu mặc áo cổ cao và quần dài, dù không ra khỏi nhà nhưng vẫn mang cả tất, toàn thân chỉ lộ ra phần đầu và vài ngón tay, kín mít từ đầu đến chân.
Quản gia thấy cậu ăn cơm mà cũng rụt tay vào trong tay áo, liền thắc mắc: “Cậu Hạc Ngôn, cậu thấy lạnh à? Có cần tôi tăng nhiệt độ máy sưởi không?”
Sở Hạc Ngôn lắc đầu: “Không cần đâu, tôi không lạnh.”
Tất cả là tại cái tên Sở Lăng Dự kia, không chừa một chỗ nào trên người cậu. Giờ trên mu bàn tay trái có hai vết hôn, còn tay phải thì đầy dấu răng ở kẽ ngón cái, nhìn vào chẳng thể giải thích nổi.
Quản gia lại hỏi: “Cậu bị nhiệt miệng à? Khóe môi hơi sưng, có cần gọi bác sĩ gia đình không?”
Sở Hạc Ngôn cúi đầu khuấy cháo: “Không sao đâu.”
Thế này thì không ổn. Quản gia còn có thể lấp liếm, chứ nếu để ba mẹ hay anh cả thấy thì thật sự không biết phải nói sao. Tốt nhất là tìm lý do ra ngoài ở vài hôm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play