Sự im lặng của Sở Lăng Dự khiến Lăng Hạo Nguyệt càng thêm lo lắng. Cậu ta định kéo tay áo của Sở Lăng Dự, nhưng lại bị anh tránh né lần nữa.
“Anh ơi, đừng như vậy mà… Nói với em một câu đi…” Giọng Lăng Hạo Nguyệt gần như van xin.
Sở Lăng Dự vẫn không có phản ứng gì, chỉ lạnh lùng đứng đó, như thể Lăng Hạo Nguyệt chẳng liên quan gì đến anh. Sở Hạc Ngôn cảm nhận được lực siết tay ngày càng mạnh, trong lòng thầm nghĩ: rõ ràng Sở Lăng Dự không hề bình tĩnh như vẻ ngoài.
Cậu bật cười lạnh, hơi ngẩng đầu, nhìn Lăng Hạo Nguyệt đầy áp lực: “Cậu ấy họ Sở, em họ Lăng, sao lại là anh em được? Đừng gọi linh tinh.”
Mắt Lăng Hạo Nguyệt lập tức đỏ hoe, nước mắt rơi lã chã.
Cậu ta như một chú thỏ trắng bị bắt nạt đến phát cáu, giận dữ phản bác: “Anh nói bậy! Anh ấy là anh em! Chúng em đã sống cùng nhau bao năm, những ký ức đó không thể biến mất chỉ vì đổi họ!”
“A Nguyệt, không được vô lễ!” Ba cậu ta – Lăng Chí Tường – nghiêm giọng quát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT