Trong phòng vẫn tối om như lần trước. Vừa đóng cửa lại, Sở Lăng Dự đã nghe thấy Sở Hạc Ngôn giận dữ nói: “Ra ngoài!”
“Xin lỗi, là lỗi của tôi, cậu đừng giận nữa.” Sở Lăng Dự lí nhí xin lỗi.
Sở Hạc Ngôn túm lấy chiếc gối ném về phía anh, Sở Lăng Dự giơ tay đón lấy, cẩn thận phủi bụi rồi ôm gối leo lên giường, tiếp tục vụng về dỗ dành: “Đừng giận nữa, nếu cậu muốn thì đánh tôi cho hả giận cũng được.”
Sở Hạc Ngôn thật sự đá anh một cái, rồi quay lưng lại không thèm để ý.
Lực đá đó chẳng khiến Sở Lăng Dự đau chút nào, anh lại dịch sát về phía cậu. Sở Hạc Ngôn bực bội nói: “Không phải muốn cắt đứt quan hệ với tôi sao? Giờ lại coi tôi như công cụ ru ngủ à?”
“Không phải vậy.” Sở Lăng Dự vội vàng giải thích: “Tôi không hề muốn cắt đứt quan hệ với cậu.”
Sở Hạc Ngôn lại quay người, trừng mắt nhìn anh trong bóng tối: “Vậy cậu nói chuyển hết cổ phần cho tôi là sao? Tôi thèm mấy cái cổ phần đó chắc?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT