Chu Văn Bân trong lòng vô cùng kinh ngạc: [Sao anh ta lại biết nhiều chuyện riêng tư của mình như vậy? Chỉ là một cái hợp đồng đại diện thôi mà, có cần phải điều tra kỹ đến thế không?]
Nhưng ngoài miệng thì anh ta lại nói: “Tổng giám đốc Sở, anh dựa vào đâu mà vu khống tôi? Có bằng chứng không mà nói lung tung? Nếu còn tiếp tục như vậy, tôi sẽ gửi thư cảnh cáo từ luật sư đấy!”
Quản lý Lưu như muốn nổ tung đầu, nhất thời không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thể theo bản năng kéo Chu Văn Bân lại, khuyên nhủ: “Văn Bân, cậu bớt nói vài câu đi!”
Sau đó ông ta quay sang xin lỗi Sở Hoài Cẩn: “Tổng giám đốc Sở, ngài rộng lượng, xin đừng chấp nhặt với người trẻ tuổi.”
Sở Hạc Ngôn bỗng chen vào một câu: “Hai mươi sáu tuổi mà gọi là trẻ con sao?”
Anh cả của cậu cũng chỉ mới hai mươi bảy tuổi thôi mà!
Sở Lăng Dự nghe giọng điệu đầy châm biếm của em trai, trong lòng cũng thấy hả hê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play