Bất kể là Bỉnh Ôn Cố hay nguyên chủ Bỉnh đại lang, đều không thích nói chuyện với dân làng.
Bỉnh Ôn Cố là vì lãnh đạm, trong mắt hắn không ai đáng bận tâm, người khác sống hay chết đều không liên quan đến hắn. Dù có chết ngay trước mặt hắn, hắn cũng chẳng mảy may xúc động.
Còn Bỉnh đại lang thì vốn dĩ khinh thường dân thường, nhất là đám nông dân quanh năm chân lấm tay bùn, không học vấn, thô lỗ, không hiểu lễ nghĩa, suốt ngày chỉ biết bàn chuyện vặt. Trong mắt hắn, họ không cùng một thế giới, cố gắng hoà nhập chỉ khiến bản thân hạ thấp giá trị.
Bỉnh Ôn Cố cũng chẳng muốn thay đổi điều đó. Hắn hất vai một cái, chẳng tốn bao nhiêu sức đã khiến mấy bà đang chìa tay sờ nai ngã lảo đảo.
Mấy bà đó bị sức lực bất ngờ làm cho choáng váng, loạng choạng suýt ngã, vừa đứng vững đã tức giận nói: “Bỉnh đại lang, ngươi phát cái gì điên thế? Suýt chút nữa làm ta ngã...”
Lời còn chưa nói hết đã bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo không chút cảm xúc của Bỉnh Ôn Cố. Ánh mắt ấy băng giá đến đáng sợ, không giống như đang nhìn con người, mà giống như đang nhìn vật vô tri, cỏ dại bên đường, hay chính con nai chết vắt trên vai hắn.
Người phụ nữ đó bị ánh mắt ấy làm cho rùng mình, một luồng khí lạnh thấm từ đầu đến chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play