Chu Nam thị còn chưa nói xong, tiếp tục thao thao bất tuyệt: “Ca nhi nhà bà mà đi theo cháu gái ta, có cháu ta che chở thì sống cũng không quá khổ. Gặp được cháu gái ta là phúc phận của nó, đời này xem như có chốn an thân...”
Miêu thị là người tính khí hiền lành mà giờ cũng run cả người vì giận, mặt trắng bệch.
Bà liếc thấy cây chổi dựa ở góc tường, lập tức giật lấy, quét thẳng vào mặt Chu Nam thị: “Cút! Mau cút khỏi nhà ta! Sau này đừng có vác mặt đến đây nữa!”
Chu Nam thị bị quét mấy phát liền, mặt bị quét rách rướm máu, đau đến kêu inh ỏi: “Nam lão nhị! Nam lão nhị! Ông trơ mắt nhìn vợ mình đánh ta thế này mà không sợ ta tố cáo là bất hiếu à?!”
Nam phụ cũng đã tức đến run người, chẳng thèm nể nữa: “Bà tính là họ hàng gì của ta mà bảo ta bất hiếu? Ta nể mặt bà đủ rồi! Mấy đứa! Đuổi bà ta ra ngoài!”
Mấy anh em Nam gia liền ào lên, thô bạo kéo bà ta ra khỏi cửa, không khách khí chút nào: “Sau này bớt đến đây đi! Nhà ta không tiếp loại người như bà!”
Rầm một tiếng, Nam đại lang đóng sầm cổng rào lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play