Hiện tại đã gần cuối năm, Quý Tử Mạc cũng không chắc có thể tìm được cách kiếm tiền nhanh chóng nào.
Trong sân có một sợi dây thừng, trên đó phơi mấy món quần áo, đã đông cứng lại.
Tề Ngọc đẩy cửa ra, ngây người một lúc lâu.
Quý Tử Mạc ngáp dài bước ra cửa, dựa vào ngưỡng cửa mà thưởng thức vẻ mặt thay đổi thất thường của Tề Ngọc.
“Hôm qua vẫn còn nước ấm. Lúc ta giặt quần áo của mình, tiện tay giặt luôn cho ngươi.”
Nói thật, lúc Quý Tử Mạc cầm quần áo Tề Ngọc, cũng đã do dự rất lâu. Hắn không ngại giặt quần áo cho Tề Ngọc, nhưng sợ Tề Ngọc khó chấp nhận, dù sao trên chiếc quần lót còn sót lại cái kia.
Nhưng nếu không giặt, lại có vẻ quá cố tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play