Huyện Tang Nông tựa núi cận sông, phong cảnh độc đáo, chẳng qua bấy giờ đúng vào mùa đông, thỉnh thoảng lại có tuyết rơi trắng xóa, khiến sơn thủy ruộng đồng có chút hiu quạnh.

Chính ngọ huyện Tang Nông, náo nhiệt ồn ã, những người chủ quán ngày thường vẫn kén cá chọn canh với nhà nông, nay đều có tính tình cực tốt.

Thật ra là vì gần đây có chuyện lớn xảy ra, ca nhi hai mươi mốt tuổi nhà họ Tề, lại nói muốn thành thân, đối phương lại muốn ở rể vào nhà họ Tề.

Chuyện này cũng không có gì, ở huyện Tang Nông tầm mười lăm mười sáu tuổi đã thành hôn rồi, ca nhi nhà họ Tề mắt cao hơn đỉnh kia đã ở nhà trở thành lão ca nhi.

Nhưng nhà họ Tề nhiều tiền, ca nhi lại lớn lên tuấn tú, còn có thân thích làm quan trong hoàng thành, chiêu một người về ở rể thì không thành vấn đề.

Nhưng lạ ở chỗ, người muốn ở rể lại là thần đồng của thôn Hạnh Hoa, từ trước đến nay là người tài giỏi nhất trong huyện, năm nay vừa qua mười tám. Mười hai tuổi đã thi đỗ tú tài, nghe nói dung mạo càng là xuất chúng.

Bất quá thần đồng vận khí không tốt lắm, vừa trúng tú tài, cha đã mất, giữ đạo hiếu ba năm, đến khi mẹ lại không còn.

Mắt thấy ba năm giữ đạo hiếu sắp xong, có thể đi thi khoa cử, thì lại truyền ra chuyện làm người ta kinh ngạc.

"Đại nương, ngươi là người thôn Hạnh Hoa sao?" Chủ quán thịt vừa xẻ thịt vừa tiện miệng hỏi.

Đại nương vác cái giỏ rau bện bằng cành liễu, há mồm đáp: “Là thôn Hạnh Hoa, sao vậy, người thôn Hạnh Hoa thì không được mua thịt của ngươi?”

Quán chủ cả ngày đã hỏi hai mươi người, cuối cùng cũng có được câu trả lời mình muốn, mừng đến mức nụ cười hiện rõ trên gương mặt, vội buông con dao xẻ thịt nặng nề xuống, cười hỏi thăm chuyện thần đồng ở rể là thật hay giả.

Mấy quầy hàng gần đó, cả chủ quán lẫn người mua rau đều vểnh tai lên nghe.

Đại nương vỗ đùi, nếu không phải béo một chút, sợ là có thể nhảy cẫng lên: “Sao mà không phải, cả trưởng thôn chúng ta đều giận đến phát bệnh, lí chính thì trực tiếp ở trong nhà thần đồng dậm chân, cả Chu phu tử vẫn luôn dạy hắn cũng đều tới khuyên, nhưng vô dụng, hắn nhất quyết muốn ở rể.”

“Cũng chỉ còn ba bốn ngày nữa, ba ngày trước bà mối tới cửa, ngày mai đã thành hôn rồi.”

Một người xung quanh ngạc nhiên nói: “Không phải nghe nói, là bởi vì muội muội thần đồng vào mùa đông giặt quần áo mà rơi xuống sông, cần tốn một khoản tiền lớn để cứu mạng, thần đồng vì tiền cứu muội, nên bất đắc dĩ phải ở rể nhà họ Tề sao?”

“Phi, nhà họ Tề thật không biết xấu hổ.”

“Đồ tiểu nhân thừa lúc người khác gặp khó khăn mà ăn cướp.”

Trong một tràng mắng mỏ hành vi tiểu nhân của nhà họ Tề, đại nương thôn Hạnh Hoa với vẻ mặt quái lạ nói: “Chuyện này không giả, chỉ là một khoản tiền lớn để cứu mạng là giả, chỉ cần mười lượng bạc, lí chính đều nói, số tiền này hắn sẽ lo, Chu phu tử cũng trực tiếp cầm bạc đến tận nhà, còn hứa gả nữ nhi của mình cho hắn.”

"Một là lão ca nhi, một là nữ nhi phu tử tuổi xấp xỉ, hiểu chuyện, thì chắc chắn phải chọn nữ nhi của phu tử chứ! Mười lượng bạc thì có thể từ từ mà trả." Một người lại chen lời nói.

Đại nương vỗ đùi, đau lòng nói: “Ai nói không phải đâu! Nhưng thần đồng chính là không thuận theo, vẻ mặt nghiêm nghị nói đại trượng phu không ăn cái gì cái gì chi thực.”

Chuyện này nghe làm người ta khó chịu trong lòng, hận không thể nắm lấy quần áo của thần đồng mà lay mạnh, để đổ hết nước trong đầu hắn ra ngoài.

Cùng một con phố, ở một nơi khác, Đức Tế đường khám bệnh bốc thuốc không ít, một nam tử nhận lấy thuốc, nói tiếng cảm ơn.

Nam tử tuổi chừng mười tám mười chín, thân hình thon dài, ngũ quan đoan chính, mày rậm mắt sâu, chỉ là có chút gầy ốm, nhìn yếu ớt mong manh.

“Ngươi nói cũng thật lạ, ca nhi nhà họ Tề ngày mai đã thành hôn, hôm nay lại còn đi chùa chiền.”

“Có gì lạ đâu, trước khi thành thân tới chùa bái Phật, cầu mong hôn sự mỹ mãn, chẳng phải là chuyện thường sao?”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play