Cậu hít sâu một hơi, câu nói đó vỡ thành từng mảnh. Trong lòng Quý Tử Mạc như bị kim châm, sự hối hận bỗng trỗi dậy. Hắn cố tình làm nũng nói: “Vừa rồi không phải ta đã nói là không có một đồng tiền nào sao, tiền đâu mà viết thư bỏ vợ...”
Tề Ngọc run rẩy cởi chiếc áo choàng trên người ra, đưa cho hắn: “Đổi lấy bút mực.”
Lời nói dỗi hờn của Quý Tử Mạc nghẹn lại trong cổ họng, nhất thời không biết nên nhận hay không.
Quý Tử Mạc không chỉ một lần nói muốn ăn bám, nhưng trên đời này nào có ai không khao khát đề danh bảng vàng.
Hắn mười hai tuổi đã đỗ tú tài, được người ta gọi là thần đồng. Năm nay mới mười tám, làm sao có thể thật sự sống tầm thường suốt đời.
Tề Ngọc không tin lời Quý Tử Mạc nói, tự thấy bản thân cũng không gánh nổi cái tội nghiệt này.
Từ giây phút biết ca nhi ở rể không thể thi cử, cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị bỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play