Cảnh An Đế lại đối với mấy lão già Lục Chí Chuyên nói: “Trẫm biết các ngươi đều cảm thấy trẫm đề bạt Quý Tử Mạc quá nhanh, chỉ là ngại tính tình của trẫm không dám khuyên nhiều. Nhưng các ngươi cũng không nhìn xem, Nội các lúc giáp hạt, những người các ngươi tiến cử đều giống các ngươi, tránh lợi tìm hại, trẫm có thể dùng sao?”
Bốn chữ “tránh lợi tìm hại” quá chói mắt, khiến Lục Chí Chuyên mấy người sợ hãi quỳ trên mặt đất.
“Khi vào quan trường đều là khí phách hăng hái. Đi ra ngoài làm một vòng, ai cũng cao lớn vạm vỡ. Gian khổ học tập mười mấy năm để làm quan kiếm chút tiền trẫm mở một mắt nhắm một mắt. Nhưng có mấy ai có thể xả thân vì nước.”
“Ngay như các ngươi, Phong Hoa Dung, lúc ở miếu nát suýt chết rét, trẫm sửa lại tên họ kết giao bạn tốt với ngươi, giúp ngươi khoa cử đăng quan, lại gả muội muội cho ngươi. Ngươi báo đáp trẫm chẳng phải cũng là khoanh tay đứng nhìn sao. Lúc trẫm bức chết ngôn quan, để đại sanh ca nhi giữ quan ải Tử Dương, ngươi lại cáo bệnh về nhà, trơ mắt nhìn trẫm trở thành hôn quân, nổi tiếng trong sử sách.”
Cảnh An Đế kể từng chuyện tình nghĩa giữa hắn và bốn người. Bốn người quỳ xuống đất khóc lớn, nước mắt nước mũi chảy trên bộ râu trắng phếu.
Phong Hoa Dung dập đầu đến chảy máu: “Hoàng Thượng, thần, thần tội đáng chết vạn lần. Thần có gia có khẩu, sợ hãi a!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play