Sét đánh giữa trời quang giáng xuống đầu. A Cát ngây ngốc hỏi: “Ngươi nói với Quý Hối? Không thiếu một chữ nào à?”
Tư Cầm trong lòng “lộp bộp” một tiếng: “Không thể nói sao?”
A Cát ngửa mặt lên trời than một tiếng “trời ơi”. Giữa sự thấp thỏm của Tư Cầm, cậu giải thích lại chuyện đã nói. Dứt lời, mặt hai người đã sớm đỏ bừng, không dám nhìn nhau nữa.
Tư Cầm tuy gan lớn, nhưng giờ cũng không dám đi gặp Tề Ngọc. Ánh mắt liếc thấy gói giấy dầu, lại hồi tưởng lại lời A Cát vừa rồi về hạnh khô, hiếm khi thông minh một lần, nghĩ rằng có lẽ cô gia biết Quý Hối chính là thiếu gia.
Vội vàng cầm chén thuốc và gói giấy dầu trong tay nhét vào tay A Cát: “Ngươi đi đưa cho cô gia đi!”
Một chén thuốc thành khoai lang bỏng tay. Quý Tử Mạc sờ mũi, về phòng dỗ dành Tề Ngọc đang xấu hổ không dám gặp ai rất lâu. Hắn giơ tay thề sau này không để lại dấu vết trên quần áo nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play