Trên chiếc bàn mà Quý Tử Mạc từng hôn cậu, bên trái đặt một tờ giấy, bên phải là một bó hoa, như là kẻ thù truyền kiếp, dù cách xa nhau cũng khó chịu nhìn thấy đối phương.
Những bông hoa nhỏ màu vàng nhạt lẫn với những chấm tím li ti, Quý Tử Mạc bó thành một bó sặc sỡ, tươi đẹp.
Thân thể Tề Ngọc rã rời khó chịu, cậu đứng trước bàn, nhìn bó hoa vừa cười vừa khóc. Bây giờ cỏ xanh mới nhú mầm, Quý Tử Mạc đi đâu tìm những bông hoa này?
Ngón tay thon dài cầm bó hoa lên, mới phát hiện bên dưới đè một tờ giấy màu đỏ, trên đó viết: “Ta yêu ngươi.”
Trái tim đang đập của Tề Ngọc như bị người ta đào đi, đau đến nỗi cậu khó đứng vững, quỳ xuống đất khóc không thành tiếng.
Cậu không biết phải làm thế nào. Cậu muốn dành cả phần đời còn lại cho Quý Tử Mạc, nhưng sau này thì sao? Nhìn Quý Tử Mạc đi đường vòng chông chênh, chờ đến cuối cùng không đảm đương được quan chức, cũng không còn phu lang.
Nhìn cha mẹ huynh đệ vì không có bạc chuộc thân mà tổn hại tính mạng, rõ ràng, rõ ràng là cậu có cơ hội cứu bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT