Lần này còn muốn nhờ chủ trì xem cho Tề Ngọc một lần xem cậu có đỡ hơn không. Quý Tử Mạc cảm thấy chắc là tốt hơn rồi, mấy ngày trước, dù ngủ một đêm, tay chân Tề Ngọc vẫn lạnh lẽo. Gần đây đã tốt hơn nhiều, đến nửa đêm đã có ấm áp.
Sắc xuân đến thong thả, bên bậc thang lên núi nở không ít hoa dại. Màu vàng, màu tím rất đẹp, ngay cả hoa đào bên đường cũng lấp ló sắc phấn.
Quý Tử Mạc chăm sóc thân thể Tề Ngọc, lúc đỡ cậu, lúc lại muốn cõng cậu, đi nửa khắc lại nghỉ ngơi nửa khắc. Việc này làm Tề Ngọc rất đau đầu, nhưng trong lòng lại ngọt ngào vô cùng.
Chủ trì vén rộng tay áo, vạt áo tăng bào dắt ở hông, đang cùng các tăng nhân xới đất trong vườn rau của chùa. Hắn tay cầm cuốc, trông thấy người đến thì khẽ mỉm cười.
Đưa cuốc cho một người bên cạnh, cởi vạt áo và tay áo, đón hai bước, chắp tay trước ngực niệm một tiếng Phật hiệu.
Ba người di chuyển đến một đình bát giác hóng gió bên cạnh. Sau khi ngồi xuống, chủ trì thấy vẻ tình ý trong mắt hai người, cười nói: “Chúc mừng hai vị thí chủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play