Quý Tử Mạc chỉ muốn chút tiền lẻ để ấm no, nghĩ rằng cứ loanh quanh ở huyện Tang Nông kiếm chút tiền là được, cũng không muốn nổi danh quá.
Nhưng người ta đã có lòng tốt, hắn cũng không tiện nói nhiều.
Hắn cười nói: “Tử Mạc cảm kích ý tốt của Ngô lão gia, chỉ là thơ hay khó kiếm, tử Mạc về nhà nhất định sẽ suy xét kỹ càng, có lẽ trước tết không kịp.”
Ngô lão gia gật đầu, quanh năm tiếp xúc với học sinh nên ông cũng biết thơ hay không dễ làm.
“Không vội, nhưng nếu như vậy, dù ta có hết sức, nhuận bút phí e là chỉ có thể lấy được khoảng 30 đến 50 lạng.”
Quý Tử Mạc đứng dậy chắp tay cảm ơn: “Thế là đủ rồi, tử Mạc đa tạ.”
Quý An ngồi cách đó vài bước, muốn nói chuyện nhưng không dám, như thể mông có cái đinh. Thấy Quý Tử Mạc muốn cáo từ, cuối cùng cậu cũng không nhịn được, vẻ mặt hớt hải nói: “Đại ca, đại ca huynh có thơ mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT