Chuyện này khiến nàng thực sự bực bội, cũng không thể giả vờ không biết mà tiếp tục cãi nhau với Tống Tu Ngôn, nhưng nếu muốn đoạn tuyệt quan hệ với Tống Tu Ngôn thì lại rất tiếc, mất đi một người bạn tốt như vậy.
Nàng vẫn luôn cảm thấy nàng và Tống Tu Ngôn chỉ là bạn bè rất tốt, tình cảm cũng là trong lúc cãi nhau mà có.
Thịnh An Ninh cười nói: “Giữa nam nữ rất khó có tình bạn chân chính, cho dù ngươi không có ý gì thì cũng khó đảm bảo đối phương không có. Ngươi cứ xem như không biết, về sau sống chung thế nào thì sống chung.”
Chu Triều Dương lập tức không vui: “Khó mà làm được, như vậy chẳng phải là ta lừa gạt Tống Tu Ngôn sao? Tuy ta không thích hắn, nhưng cũng không thể chậm trễ hắn, không thể để hắn lãng phí thời gian vào người ta.”
Với tính cách dứt khoát của mình, nàng quyết định tìm một thời gian để nói bóng nói gió với Tống Tu Ngôn, nói rằng mình đã có người thích, hơn nữa còn là loại người yêu một lần là yêu cả đời.
Nàng nói quyết định này cho Thịnh An Ninh: “Tẩu tử, ngươi thấy làm như vậy có được không?”
Thịnh An Ninh há hốc mồm, cuối cùng cũng không nói gì, đã cảm thấy chủ ý này đối với Tống Tu Ngôn thật là tàn nhẫn!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play