Chu Triều Dương hiển nhiên cũng rất thích bà nội này, nói chuyện trời đất đều lộ ra sự thân thiết.
Một bữa cơm ăn coi như hài hòa, vì có bà nội Tống ở đó, Chu Triều Dương và Tống Tu Ngôn cũng không có mở lời, thẳng đến ăn cơm xong ra khỏi quán cơm, bà nội Tống còn kéo tay Chu Triều Dương: “Ngươi có thời gian muốn đến thăm bà nội a, bà nội đều hơn tám mươi rồi, có hôm nay không có ngày mai. Ngươi nếu là lại không đến thăm bà nội, nói không chừng bà nội ngày nào đó sẽ không còn.”
Chu Triều Dương vội vàng ngăn lại: “Nãi nãi, người đừng nói bậy nói bạ, thân thể người tốt như vậy, nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi.”
Bà nội Tống cười: “Vậy thì thành lão yêu tinh rồi, ta cũng không cầu sống lâu trăm tuổi, ta chỉ mong có thể ôm được chắt trai, cũng liền có thể yên tâm.”
Chu Triều Dương liếc Tống Tu Ngôn một cái: “Có nghe thấy không? Ngươi đừng mỗi ngày kén cá chọn canh, tranh thủ thời gian tìm đối tượng kết hôn, để bà nội sang năm ôm được chắt trai.”
Tống Tu Ngôn mỉm cười gật đầu: “Ta sẽ cố gắng.”
Thịnh An Ninh ở một bên nghe được quả muốn nâng trán, cô nương này là bê tông đúc nên sao mà cứng rắn vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT