An An cũng lắc đầu theo: “Vạn nhất, cơm trường học không ăn được thì sao? Chúng ta vẫn là mang chút đi, vất vả lắm mới đi chơi, mệt mỏi đói bụng, cũng nên bổ sung chút năng lượng.”
Mặc Mặc biết An An thích cái cảm giác này, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Ôn Tránh dùng khóe mắt liếc nhìn thấy An An cùng Mặc Mặc tụm năm tụm ba, nói không ngừng.
Hắn không thể ngờ tới, cô bé thân thiết nhất với hắn lúc nhỏ, vậy mà lại hoàn toàn quên mất hắn.
Mỗi một đêm khó chịu, hắn đều sẽ nghĩ tới An An mềm mại ôm lấy hắn, giọng trẻ con non nớt nói: “Anh Diều Diều, anh không có ba ba mụ mụ, về sau liền ở nhà em, ba ba mụ mụ của em có thể cho anh làm ba ba mụ mụ ạ.”
Nàng như một chùm sáng trong tuổi thơ, cùng hắn vượt qua quãng thời gian khó khăn nhất.
Ôn Tránh nghĩ đến hiện tại, thu thập túi sách, chờ Mặc Mặc ba huynh muội rời đi sau, hắn mới chậm rãi, đi theo từ xa bọn họ ra khỏi trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT