Mặc Mặc thở dài: “Mỗi triều đại đều có sử quan chuyên trách ghi chép, sẽ ghi lại những chuyện đã xảy ra hàng năm.”
An An kinh ngạc: “Vậy sử quan có thể vì lấy lòng Hoàng đế, chỉ ghi lại chuyện tốt mà không ghi chuyện xấu không? Còn có lúc họ ghi nhớ có ân oán cá nhân không? Đem người mình không thích viết thật xấu. Có lẽ sự thật chính là, cái tên xấu xa kia không tệ như vậy đâu?”
Mặc Mặc lại bị An An hỏi khó, có chút đau đầu nhéo nhéo mi tâm: “Những thứ này đều không cần chúng ta bận tâm, ngươi chỉ cần nhớ kỹ trọng điểm trên sách giáo khoa là được.”
An An bĩu môi: “Ta biết vì sao ta không thích lịch sử, bởi vì nó không thuyết phục được ta.”
Mặc Mặc bất đắc dĩ thở dài: “Ngươi hảo hảo làm bài tập, lát nữa còn phải học thuộc bài khóa.”
An An lắc lắc ngón tay không vui, chỉ cần làm bài tập, liền cảm thấy ngón tay đều đau.
Ngày thứ hai lại đi học, ba huynh muội ở cửa trường học gặp Ôn Tránh, bởi vì hôm qua Ôn Tránh chủ động đưa bài ghi chép cho An An, An An rất vui vẻ đi chào hỏi Ôn Tránh: “Ôn Tránh, chào buổi sáng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play