Chu Nam Quang thấy Chu Triều Dương cau mày, còn đang xoắn xuýt, liền khoát tay: “Được rồi, đừng nghĩ nữa. Sau này nếu có người ức hiếp con, con nhất định phải nói với ta.”
Chu Triều Dương liên tục gật đầu: “Vâng, cha, hơn nữa con khẳng định cũng sẽ không để người ta ức hiếp con.”
……
Buổi tối, lúc đi ngủ, Chu Triều Dương lại chui vào ngủ cùng Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh thấy lạ khi nhìn Chu Triều Dương đã leo lên giường nằm xuống: “Thế nào? Tối nay lại chạy đến đây ngủ với ta? May mà An An không nhìn thấy, không thì nhất định sẽ xấu hổ cho ngươi.”
Chu Triều Dương hiếm khi không đùa giỡn mà nói: “Tẩu tử, nói thật đi, tẩu tử có biết cái gì không?”
Thịnh An Ninh nhíu mày, may mà tâm lý vững vàng, nét mặt không có gì thay đổi, vẫn rất kinh ngạc nhìn Chu Triều Dương: “Ta biết cái gì? Ta có chuyện gì giấu giếm ngươi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play