Không ngờ Bùi Nhu lại há miệng ăn, vừa ăn vừa nhìn An An.
Bùi Lão kinh sợ không thôi, khoảng thời gian ngắn ngủi hai ngày này, Bùi Nhu biến hóa thực sự có chút lớn!
Trước kia sao có thể có phản ứng, cho dù nàng có thể nghe hiểu, cũng sẽ không cho bất kỳ ai đáp lại.
Thịnh An Ninh cũng hơi kinh ngạc, phản ứng của Bùi Nhu làm nàng không khỏi nhớ tới lời của phụ thân, có thể hay không thật sự là Bùi Nhu lúc nhỏ đã từng gặp phải kích thích gì đó, cho nên từ đó không còn mở miệng.
Thịnh An Ninh lại nhân cơ hội đút cho Bùi Nhu một cái sủi cảo, rồi hỏi Bùi Lão: “Tiểu Nhu lúc nhỏ có phải còn tốt hơn không, về sau có gặp phải chuyện gì không?”
Bùi Lão sửng sốt một chút, rất kiên định lắc đầu: “Không có, Tiểu Nhu từ nhỏ đã như vậy, những đứa trẻ khác hai ba tuổi đều nói rất nhiều lời, Tiểu Nhu còn không chịu mở miệng nói chuyện, chúng ta nói chuyện với nàng cũng không có phản ứng, ban đầu còn có người nói nói chuyện muộn con cái có phúc khí. Thế nhưng là ta là bác sĩ, ta biết nàng không thích hợp, chỉ là một mực tìm không ra nguyên nhân bệnh.”
“Nhiều năm như vậy, nàng sẽ ngẫu nhiên có chút tính tình, phần lớn thời điểm đều rất an tĩnh, giống như hai ngày này vậy, tâm tình chập chờn lớn như thế, rõ ràng như vậy liền chưa từng có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play