“Đào hoa phù bọn họ cũng thu sao?” Cố Thanh Tịch nghi hoặc hỏi.
“Thu chứ, loại đào hoa phù này ở phàm giới còn dễ bán hơn. Dù sao tu sĩ cũng ít hơn phàm nhân rất nhiều, mà cũng không phải tu sĩ nào cũng muốn có đạo lữ. Ví như Tam sư huynh chẳng hạn, đào hoa phù ở chỗ huynh ấy có bán cũng chẳng ai mua nổi.” Lục Thiên Du nói đến chuyện này thì vui vẻ hẳn lên.
Cố Thanh Tịch nhớ lại chuyện Tam sư huynh chém bay Văn sư tỷ đang tỏ tình xuống núi bằng một kiếm, tuy cảm thấy sư tỷ kia cũng thật đáng thương, nhưng vẫn không nhịn được mà bật cười. Tam sư huynh chính là kiểu thẳng nam trong lòng chỉ có kiếm mà thôi.
Với tính cách như thế, thật khó tưởng tượng huynh ấy sẽ có đạo lữ.
“Tiểu sư huynh, huynh có muốn mua gì không? Ta mua cho huynh. Giờ ta có tiền rồi.” Cố Thanh Tịch cười tít mắt nói với Lục Thiên Du.
“Không cần không cần, sao ta có thể dùng tiền của tiểu sư muội được.” Lục Thiên Du khoát tay.
“Vậy thì chia đôi tiền bán bùa đi, huynh cũng có tiền để tự mua đồ.” Cố Thanh Tịch nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play