“Sư phụ là đồng tộc với chúng, vậy chẳng còn con đại hùng miêu nào khai linh trí sao?” Cố Thanh Tịch hỏi.
“Đúng thế, chỉ có mình sư phụ. Ể? Đại hùng miêu? Nơi muội gọi thực thiết thú như vậy à? Tên đó nghe còn dễ thương hơn.” Lục Thiên Du vừa thuận miệng đáp vừa đi qua chỗ những mầm trúc dày đặc, cẩn thận tách chúng ra rồi đem đi trồng vào các hố đất mà Cố Thanh Tịch đã đào từ trước. Sau đó lấp đất lại, đầm chặt, coi như xong việc.
“Đi nào, mau đến tìm sư phụ, báo tin vui thôi.” Lục Thiên Du vừa trồng trúc xong đã kéo Cố Thanh Tịch phi kiếm lao đi.
Về đến chính điện Tử Lâm Phong, Cố Thanh Tịch run rẩy bước xuống khỏi phi kiếm của Lục Thiên Du, trong lòng âm thầm thề rằng đây là lần cuối cùng nàng ngồi lên phi kiếm của sư huynh!
Mặc Thiên Thần đã chờ sẵn trong đại điện. Hắn dĩ nhiên là người cảm nhận được dị động từ hậu sơn sớm nhất.
Thấy tiểu đồ đệ của mình đã kết đan, trên mặt hắn lộ ra ý cười, tựa hồ không hề bất ngờ khi Cố Thanh Tịch chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã Trúc Cơ.
Nhưng khi nghe nàng nói mình còn sở hữu Minh linh căn, sắc mặt Mặc Thiên Thần mới thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play