Sáng sớm mùng một Tết, Lê Tiêu đưa An An đi ra ngoài quét tuyết. Biệt thự nằm ở địa hình cao, tuyết lại lớn, chất thành một lớp dày trước cửa cản trở đường đi. Để phòng ngừa trơn trượt, Lê Tiêu không chỉ tự cầm chổi đi quét tuyết, còn kéo theo con gái đi cùng.
Hai người dọn sạch sẽ tuyết giữa đường đi trong sân, còn có bậc thang dưới mái hiên và tuyết dưới đường bên ngoài. Bận rộn suốt cả buổi sáng, nên khi trở về, mặt An An đã đỏ bừng vì nóng.
Trong nhà không có ai, năm nay dì út không trở về, dì giúp việc cũng đã về quê, chỉ có một nhà ba người bọn họ, quạnh quẽ hơn năm ngoái rất nhiều.
Giang Nhu xuống phòng bếp hâm lại đồ ăn tối hôm qua ăn còn dư, sau đó nấu một nồi mỳ gà và sủi cảo.
An An vừa vào cửa liền mách lẻo với Giang Nhu, bé cưng tức giận nói: "Mẹ ơi, bố xấu lắm, bố bắt con quét dọn, còn bố lại ở bên cạnh lười biếng."
Lê Tiêu đi phía sau nghe vậy bật cười cởi mũ, sau đó phủi tuyết trên vai: "Bố lười biếng hồi nào? Tuyết ở con đường bên ngoài đều là do bố quét."
An An bây giờ đã không còn dễ bị lừa: "Chỗ đó có bao lớn đâu? Tất cả tuyết trong sân đều là do con quét đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT