Bọn họ về đến nhà lúc vừa đúng mười một giờ trưa, trong nhà không có gì ăn, ba người dứt khoát bỏ đồ xuống đi ra ngoài ăn cơm.
Xe của Lê Tiêu đã cho Chu Kiến mượn, một nhà ba người chỉ có thể đi ăn ở một tiệm cơm gần đó. Lúc ăn cơm, bé cưng cũng không buông được món đồ chơi ôm trong lòng, đây là món đồ chơi mà em và Nhạc Nhạc đã trao đổi với nhau, là một chú thỏ bông lông xù với đôi tai dài rũ xuống trông rất đáng yêu, cô nhóc vô cùng yêu thích, ôm đến tận bây giờ.
Giang Nhu không khỏi cười nói: "Thích như vậy sao, vậy con có muốn đặt tên cho em thỏ không?"
Cô nhóc nhìn chú thỏ bông trong lòng, nghiêng đầu ngẫm nghĩ, sau đó nghiêm túc nói: "Tên là Tiểu Hồng ạ, em ấy có màu đỏ."
Nói xong còn dùng tay béo sờ sờ em thỏ, đột nhiên lại nói: "Cùng họ với mẹ, như vậy mẹ ở nhà sẽ không còn cô đơn."
Giang Nhu nghe mà thấy ấm áp trong lòng: "Mẹ không cô đơn, mẹ có con mà."
Công chúa nhỏ mỉm cười hạnh phúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT