"Khí nhận của hắn đã làm bị thương mặt ta, trong thời gian ngắn không thể lành lại," Huyền Sương nói thản nhiên, nhưng lại dấy lên sóng gió lớn trong lòng ba vị thần quân còn lại, khiến sắc mặt họ đồng thời thay đổi.
Rồng là sinh linh được trời đất sinh ra, có cả thần tính và ma tính, trong tam giới không có loài rồng nào cường hãn hơn.
Nếu nhất quyết phải nói có, thì đó chỉ có thể là Thiên Đạo. Nếu là do Thiên Đạo làm, thì dù họ có giãy giụa thế nào, cũng chỉ là dựa vào nơi hiểm yếu chống cự. Giống như nước lũ đổ xuống, sẽ không vì vài khối đá lớn trong lòng sông mà thay đổi đường đi.
Cục diện Tiên giới có lẽ còn có đường cứu vãn, nhưng kết cục của Huyền Sương thì nên viết lại như thế nào?
"Các ngươi đã xem qua mệnh tuyến của ta," Huyền Sương bình tĩnh như không phải đang nói về vận mệnh của chính mình, "Trong mệnh của ta có một tử kiếp." "Nếu Thiên Đạo cứ khăng khăng như vậy, ta chỉ có thể liều mình một phen. Các ngươi không cần dính líu nhân quả, hãy vì chúng sinh Tiên giới."
….( vì tác giả hay đột ngột chuyển cảnh nên hãy coi dấu … là chuyển cảnh nhé)
"Ôi chao, sao ngươi cả ngày cứ ru rú trong gác mái mày mò, lại không ai thúc giục ngươi chứ!" Khi Như Phù hấp tấp xông vào cửa, A Liên đang ôm Lưu Ly Tôn, khoa tay múa chân với mảnh vỡ cuối cùng. Ngón tay nàng không ngừng chuyển động, làn váy trải dài trên mặt đất, tựa một pho tượng ngọc người mềm mại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT