“Chuyện là như vậy đấy,” Trứ Lạc kể lại cảnh tượng ngày hôm đó với A Liên. “Huyền Sương Thần Quân đã mang cuộn trục chứa hình ảnh của nàng đi rồi, còn có mở ra xem hay không thì ta cũng không biết.”
Trong mắt A Liên lóe lên vẻ phức tạp, nàng chậm rãi gật đầu. Những trải nghiệm trong cuộn trục giống như một kiếp sống trọn vẹn, vô cùng chân thực. Nàng là một đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa, lớn lên trong thần quan thờ phụng ngài, từ nhỏ đã thuộc lòng những câu chuyện về ngài, và được thần lực của ngài cứu sống khi cận kề cái chết. Phần đời còn lại, nàng đặt ngài trong tim, tôn thờ ngài như đấng tối cao. Nhờ ánh mắt ưu ái của thần, sinh mệnh yếu ớt của phàm nhân mới được tiếp nối. Sau này, nàng khỏe mạnh an toàn đi lại thế gian, đó chính là minh chứng cho sự tồn tại của ngài. Mỗi khi nghĩ đến đây, trái tim nàng lại mềm mại, nhẹ nhàng như lông vũ.
Nhưng nàng dần cảm thấy chưa đủ, mượn thân phận Đại tế sư, đi khắp nơi tìm kiếm dấu vết của ngài, luôn muốn hiểu thêm một chút, thêm một chút nữa. Nàng từ trong cổ tịch khảo chứng được danh hiệu của ngài, Thần Long Huyền Sương. Huyền Sương, cái tên đẹp biết bao, đêm đêm luân chuyển trong khoang miệng nàng, đi kèm với mỗi tiếng thở dài khát khao của nàng. Càng hiểu ngài, tâm tư nàng càng không còn thuần khiết. Từ tín ngưỡng thần, đến muốn chiếm hữu thần.
Nếu thần từ vạn ngàn tín chúng nhìn về phía ta, cứu ta khỏi cái chết, vậy tại sao, không thể mãi mãi nhìn ta, yêu ta? Như ta yêu ngài vậy. Tín ngưỡng vốn thiêng liêng vô ngần, bị pha trộn với dục vọng cá nhân bệnh hoạn và kiều diễm, trở thành sự dựa dẫm và lưu luyến không thể nói rõ. Bỗng nhiên thoát khỏi thế giới cuộn trục, phát hiện nàng thật sự đã chuyển sinh thành tiên, hơn nữa lại sống ngay trong cung điện của Thần Quân, A Liên như giẫm trên mây, bay bổng nhẹ nhàng. Trong lòng đang nhớ nhung, người ấy đã xuất hiện trước mắt.
“Thần Quân…” Mắt A Liên sáng lên, đang định tiến lên, đột nhiên một bóng người khác lọt vào tầm mắt, khiến nàng khựng lại. A Liên kéo vạt áo giấu mình sau cột cửa rộng lớn, lặng lẽ hé đầu ra. Là công chúa Dao Quang, nàng đến tìm Huyền Sương Thần Quân làm gì? A Liên buồn bã thu hồi ánh mắt. Đúng rồi, nàng quên mất, Huyền Sương Thần Quân xưa nay đối xử với công chúa Dao Quang có phần khác biệt. Chắc hẳn công chúa Dao Quang trong lòng Thần Quân có địa vị không hề nhỏ.
Lầu gác Huyền Sương Điện.
A Liên vừa vào cửa đã thấy Huyền Sương đứng ở ban công, dường như đã đợi rất lâu. Tóc dài của chàng rủ xuống, dưới ánh trăng tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, ánh mắt vẫn lãnh đạm như vậy, như thể thế gian không có gì thực sự đáng để chàng bận tâm. Dường như là lời chào hỏi khách sáo, chàng phá vỡ sự tĩnh lặng của căn phòng trước, “Đi đâu vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT