Ngày hôm sau, Hạ Tử Phong và Thu Ngọc đưa nhi tử đi học, tiện thể đưa cả đồ ăn cho Lâm phu tử, coi như cải thiện bữa ăn cho bọn trẻ.
Sau đó, Hạ Tử Phong trở về nha môn, Thu Ngọc đi đến quán cháo.
Từ khi những người trong thôn đến giúp, Thu Ngọc không cần phải vất vả như vậy nữa. Cậu cân nhắc tìm cho những công nhân của mình một chỗ ở đàng hoàng gần đó. Hiện tại, những người đó đang ở tạm trong tiệm, mấy cái bàn được ghép lại rồi trải thêm đệm. Sắp tới mùa đông, phòng ở bên này không có giường lò thì mùa đông chắc chắn sẽ không chịu nổi.
Lần này Thu Ngọc không cần đi đến Nha Hành, chỉ cần hỏi thăm xung quanh là được. Những người xung quanh đều đã từng ăn cháo miễn phí ở quán của cậu, thấy cậu muốn thuê nhà, ai nấy đều nhiệt tình, nhà hàng xóm nào có phòng ở đều biết rõ. Không lâu sau liền tìm được một căn, gia đình này đã đi nơi khác nhiều năm, phòng ở liền ủy thác cho người thân chăm sóc.
Vừa nghe nói cậu muốn thuê nhà, người thân kia lập tức đồng ý. Tổng cộng có bốn gian nhà lớn, hai cái nhà kho nhỏ, tuy nói không có sân, nhưng giá cả cũng không đắt, một tháng một trăm văn. Cậu lập tức thuê nửa năm, trả tiền nhà nửa năm cho người thân của họ, đối phương cười toe toét. Còn lập cả văn tự, tìm người làm chứng. Mọi người xung quanh đều biết chồng cậu là nha dịch, cũng không dám ma cũ bắt nạt ma mới.
Thu Ngọc nói: “Người thân nhà ngươi thật sự sẽ không quay lại chứ? Đừng đến khi chưa đủ ngày lại trở về đuổi chúng ta đi.”
Đối phương nói: “Nhà người ta đã định cư ở nơi khác, mấy ngày trước còn nhờ ta bán đi!” Nhưng vị trí phòng ở này bình thường, lại không có sân nên không dễ bán, thậm chí không có người nào đến hỏi. Ý của hắn là bảo cậu yên tâm mà ở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT