Lời nói của Vạn Hải được người trong thôn kể lại cho Hạ Tử Phong từ đầu đến cuối. Hạ Tử Phong cười lạnh một tiếng nói: "Hạ gia có tiền thì liên quan gì tới ta?" Trước kia hắn ở nhà, ăn cũng chẳng ra gì, mặc cũng rách rưới.
Hiện giờ Hạ Tử Phong chỉ muốn kiếm tiền, để con trai và tức phụ sống một cuộc sống tốt đẹp, căn bản không muốn quản chuyện của Hạ gia. Kể cả Hạ gia có kiếm được núi vàng núi bạc thì cũng thế thôi.
Chỉ có Vạn Hải là có chút không chấp nhận được. Được người trong thôn khen ngợi nhiều năm như vậy, hiện giờ đột nhiên phát hiện mình lại không bằng Hạ Tử Phong, hắn không chịu nổi ấm ức này, cứ tìm cách kiếm chuyện.
Người trong thôn nghe lời Hạ Tử Phong nói cũng thấy có lý, liền không nói gì nữa.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, họ đã ra quán đi tới trong huyện. Đã có không ít khách quen đang chờ. Hạ Tử Phong lấy ra một cái cân. Cân món kho cho mọi người, nửa cân có thể cắt ra được một đĩa lớn, đủ để nhắm rượu. Không cần ăn thêm gì đã ngon rồi, nếu xào thêm với ớt cay nữa thì càng tuyệt.
Sáng sớm Thu Ngọc đã bị vây quanh.
Hôm qua họ mua một trăm cân nội tạng heo, nấu chín xong còn khoảng sáu mươi cân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play