Hạ Tử Phong về tới nhà nói với Thu Ngọc: "Đi ngủ một giấc đi." Những người như bọn họ quen thức khuya dậy sớm, trưa mà không ngủ thì thân thể sẽ không chịu nổi.
Hôm nay Thu Ngọc đã mua quá nhiều nội tạng heo, vẫn còn phải dọn dẹp, nên cậu nói: “Ngươi đi ngủ trước đi.”
Hạ Tử Phong đáp: “Không có ngươi, ta ngủ không được.”
Mặt Thu Ngọc lập tức đỏ bừng, lời này chính cậu vừa nói ra, giờ lại bị hắn dùng lại.
Hạ Tử Phong nhìn Thu Ngọc, sao có thể nhịn được, liền trực tiếp ôm cậu về phòng. Việc gì cũng không quan trọng bằng ôm tức phụ đi ngủ.
Thu Ngọc được đặt lên giường, rồi sau đó Hạ Tử Phong cũng chen vào. Bọn họ dậy quá sớm, giờ cũng mệt rồi. Bên ngoài còn có nhiều việc phải làm, thân thể cậu mệt nhưng ý thức vẫn giãy giụa: “Nhưng mà...”
Hạ Tử Phong biết không ép Thu Ngọc thì cậu sẽ không chịu nghỉ ngơi. "Cùng lắm thì thuê người dọn dẹp." Hắn nghĩ, dù sao cũng là buôn bán lâu dài, không thể để bản thân mệt đổ bệnh. Trong thôn nhiều người rảnh rỗi, chỉ cần tốn chút tiền là có thể nhờ họ giúp đỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play