Khi Mặc Dương bước ra khỏi Viện nghiên cứu quân khu số 9, bên ngoài đã có những bông tuyết lất phất bay. Cậu kéo chặt áo khoác, suy nghĩ xem tiếp theo nên đi đâu để giải khuây.
Nghĩ lại có chút buồn cười, rõ ràng thành phố này là nơi cậu sinh ra và lớn lên, nơi đâu cũng có ký ức của cậu. Vậy mà sống đến bây giờ, cậu lại kết thúc trong cảnh không nhà để về. Cậu lặng lẽ bước đi trên con đường rộng rãi, cuối cùng lấy điện thoại ra bắt đầu tìm kiếm tin tức trên mạng.
Khi cậu chuẩn bị mở trang web tìm kiếm, cậu nhìn thấy biểu tượng tin nhắn màu xanh lá cây, cậu khẽ dừng lại, mở biểu tượng lên, thì thấy trong ba người liên lạc ít ỏi, có một người đã có tin nhắn đến 99+.
Mặc Dương cuối cùng cũng mở ảnh đại diện của người đó ra, cậu nhìn thấy hàng chục tin nhắn mà bạn thân gửi đến không ngừng nghỉ mỗi ngày.
【Ngư Đầu ơi, cậu đâu rồi? Cậu thật sự bắn chết người của công ty cậu à?!】
【Cậu đừng có bốc đồng thế chứ? Nhất thiết phải tự tay làm sao? Thuê sát thủ không được à?!】
【Mẹ nó, đã bảo cậu phải trốn rồi, cậu lại còn đi tìm cái thằng họ Tề đó?! Cậu sợ không bị truy nã sao?】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT