Tư Chi Thận lúc này chỉ có thể nguyền rủa trong lòng mà thôi.
Tứ chi hắn đã bị bẻ gãy, trên người trừ cột sống ra thì xương cốt cũng nát không ít. Bản mệnh kiếm thì bị hủy, thần thức cũng chịu trọng thương. Có thể nói, Nhiếp Quy Tầm giờ muốn bóp chết hắn còn dễ hơn bóp chết một con kiến.
Nhiếp Quy Tầm khẽ nhếch môi, dung mạo tuấn mỹ tựa thiên thần giáng thế, nhưng ngay cả đám nữ tu hâm mộ hắn cũng không dám có chút vọng động nào. Loại sức mạnh áp đảo này, thật sự quá đáng sợ.
Thực ra, rất nhiều người trong lòng cũng có suy nghĩ giống như Từ Vũ Thần trước đây, cảm thấy Nhiếp Quy Tầm thủ đoạn quá tàn nhẫn. Dù cho lúc Nhiếp Quy Tầm lộ ra sơ hở, Tư Chi Thận đã ra tay sát chiêu rõ ràng, nhưng nhiều người vẫn vậy, thiên tính đồng tình với "kẻ yếu". Cho dù kẻ yếu kia đã hủy hoại con đường tu hành của Nhiếp Quy Tầm, hắn vẫn phải ra tay tàn độc với người ta. Đúng là dao chưa đâm vào thân thì chưa biết đau!
Nhưng Nhiếp Quy Tầm xưa nay không mong cầu người khác thấu hiểu. Thanh âm hắn trầm ổn, từ tính, vang lên bên tai Tư Chi Thận chẳng khác nào tiếng quỷ thì thầm: "Ngươi khiến ta thân bại danh liệt, khí hải bị hủy, trăm năm tu hành hóa thành hư không. Ta chỉ hủy bản mệnh kiếm của ngươi, đã là nể tình lắm rồi."
Chẳng qua vết thương này trực tiếp tác động đến linh căn, muốn chữa lành phải mất mấy trăm năm, muốn gây dựng lại căn cơ lại cần thêm mấy trăm năm nữa. Nhưng so với việc Nhiếp Quy Tầm suýt chút nữa biến thành phàm nhân, vĩnh viễn mất đi cơ duyên tiên đồ thì, đã là quá nhân từ rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT